Tôi bắt xe Grab
Đầu đội mũ hẳn hoi
Đi có hơn cây số
Say nắng suýt ngất rồi
Ngài đi đầu trần vậy
Trong cái nắng miền trung
Mà chao ôi phong thái
Nhẹ nhàng và ung dung
Tôi đi giày đá bóng
Vài chục phút trên sân
Về nhà lật cả móng
Trầy xước hết bàn chân
Ngài thì đi chân đất
Trên đường nhựa bốc hơi
Không khác gì chảo lửa
Trong cái nắng đổ trời
Tôi thì nằm trên nệm
Điều hòa bật cả đêm
Sao không được một giấc
Thật sâu và êm đềm.
Ngài ngủ ngồi, không tựa
Như tượng đá hiên ngang
Dưới gốc cây đại thụ
Hoặc bên trong nghĩa trang
Tôi mà một mình thế
Trong đêm vắng không người
Chỉ nghe một tiếng động
Là tim vỡ tung rồi...
Tôi ăn ngày mấy bữa
Sao vẫn đói run người
Ngài chỉ ăn một bữa
Mà đi khắp đêm ngày.
Tôi nể phục ý chí
Nên tôi kính trọng ngài
Chứ không thần thánh hóa
Hoặc bắt chước theo ai
Đặc biệt trong thời đại
Thực hư - hư thực này
Ngài như luồng gió mới
Với nhiều góc nhìn hay... !