Chữ CUỒNG kết hợp chữ NGÔNG
Cậy nhờ chữ GIẢNG gieo trồng chữ MÊ
Chữ TIN nhốt bởi chữ THỀ
Chữ THẦY tha hóa, chữ NGHỀ lên ngôi.
Chữ BUÔNG, chữ XẢ học rồi
Chữ THAM, chữ DỤC vẫn lôi xuống sình
Đau lòng chữ KỆ, chữ KINH
Chữ CHUÔNG, chữ MÕ oằn mình ngân vang.
Than ôi! Chữ GIỚI ngỡ ngàng
Đành ôm chữ HẠNH lang thang ngoài đường
Chữ TÀ chữ ĐỘC nhiễu nhương
Coi khinh chữ LUẬT xem thường chữ NGHIÊM.
Chữ SÂN gây lắm nỗi niềm
Chưa thông chữ ĐẠO đòi kiêm chữ ĐỜI
Chữ HOẰNG lạc chốn mù khơi
Khiến cho chữ PHÁP nửa vời chênh chao.
Chữ TÂM bám víu chữ nào?
Mà đem chữ PHƯỚC đổi trao chữ TIỀN
Chữ NHÂN QUẢ vốn hiển nhiên
Sao kèm chữ DỌA làm phiền chữ AN ?
Chữ MÊ TÍN, chữ LÀM CÀN
Chữ LỪA ĐẢO, chữ DỐI GIAN lộng hành
Xót xa chữ TỊNH chữ THANH
Chữ CHÙA chữ TỰ hóa thành chữ BUÔN.
Chữ TU mỏng tựa cánh chuồn
Chữ HÀNH biến dạng xé luôn chữ THIỀN
Hỡi ơi! Chữ ĐỊNH chữ KIÊN
Sao không giữ được chữ HIỀN chữ LƯƠNG.
Tội đâu bởi chữ CÚNG DƯỜNG
Chỉ vì mượn chữ KHÓI HƯƠNG nhập nhằng
Quay về đúng nghĩa chữ TĂNG
Đường lên cõi niết soi bằng TỪ BI.
LUẬN CHỮ